Friday, August 21, 2009

Đêm Động Phòng


Ðêm động phòng em xoay lưng nhìn vách
tự trách mình sao nông nổi quá đi
giờ nghĩ lại thương anh đến lạ kỳ
tình đẹp thế mà nỡ lòng thiêu hủy
Nếu ngày đó chịu cho anh năn nỉ
thì bây giờ đâu kinh hãi chiếu chăn
em nhìn vách thấy bóng mình xa vắng
chắc bây giờ bóng đang ở bên anh
Ðêm động phòng mắt ứa lệ long lanh
người ta tưởng em khóc vì hạnh phúc
lấy được chồng giàu có với công danh
anh ơi anh! hồn em, anh có giữ?
Trăng xế tà em vẫn còn thao thức
Ðêm động phòng rạo rực chỉ người ta
còn em thì cứ mãi nhìn lên vách
Bóng hờn em càng xa cách nhạt nhòa
Tia nắng hồng len qua khung cửa sổ
Bóng của em biến mất tự bao giờ
thôi từ đây chỉ biết còn nhung nhớ
bóng bỏ em theo anh cõi xa mờ

No comments:

Post a Comment